Thứ Bảy, 9 tháng 4, 2011

nghĩ

Hôm nay , cùng phòng đi chơi, mừng sinh nhật lele va cd.....Mình không biết cảm giác bản thân là như thế nào nhỉ?Vừa mừng cho bạn bè, nhưng trong đáy lòng dường như có chút gì đó chua xót......ai sẽ nhớ đến ngày sinh của mình? ai sẽ gọi cho mình? mỗi năm đêu mong đợi nhưng rồi lại trốn tránh khi nó đến gần
Có lẽ bản thân ích kỉ, và cũng đầy ganh tị....hiaz...Thật tệ qua nhỉ............
bắt đầu bữa tiệc, goi taxi mai ko được..ca nhóm quyết định lội bộ, không hiểu sao mình vẫn là tụt lại phía sau....lúc định thần vẫn là đang đi phía sau mọi người, phố ồn ào, náo nhiêt , phồn hoa...mình đi qua phố trở nên xa lạ.....bất chợt một cơn gió nhẹ thổi, uhm , bỗng dưng một chút buồn bã dâng lên nơi con tim vốn dĩ chẳng bình yên? bông dưng lại thấy mình dơn lẻ quá...cười nói thật tươi, làm  cho mọi người vui vẻ, mình cũng sẽ thấy...
Mình muốn thấy sông tiền quá....đã lâu không nhìn sông, chẳng thể nào thấy thanh thản cả....mình thât đòi hỏi đó chứ...

Góc đường quen …
Ngừng lại, ngừng lại để đôi chân mệt mỏi được nghĩ ngơi

Đã nghe đâu đó câu nói này:
"" Nhưng sao cứ phải gồng mình lên như thế hả em?""

Em đang cố làm chỗ dựa cho bao nhiêu người, nhưng chính em lại không có nổi cho mình một điểm tựa, thì em sẽ ngã thôi em à ... Ngã vì gánh lên mình quá nhiều đau thương của đời ..
.
Em đã bao bao giờ nhận ra mình mù quáng khi luôn tặng đi những yêu thương vẹn nguyên để rồi nhận về những mảnh vỡ nát tươm.

Em có biết em thật ngốc?

Chỉ mim cười.....không thể có câu trả lời
Bỗng chốc thấy mình thèm khát yêu thương kinh khủng!

cười....lại nhìn quanh, nở nụ cười....nụ cười mang theo nhiều sắc thái!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét